VYC logo VYC TRAVEL
Banner Default

KRISTIANSAND - CHUYỆN BÂY GIỜ MỚI KỂ

HÒN ĐẢO BÌNH YÊN !!!

Từ bến tàu Kristiansand, chúng tôi lên cano chạy khoảng 30 phút để ra một hòn đảo nhỏ. Men theo các bãi tắm và những vách núi để ra cửa biển, cảnh quan vô cùng xinh đẹp. Nước biển xanh màu ngọc, bầu trời xanh màu biếc. Từng đàn hải âu bay lượn trên bầu trời. Vài đứa bé có mái tóc vàng óng ả trạc chừng 10 - 11 tuổi nhưng điều khiển Cano khá thành thạo. Thỉnh thoảng chúng tăng tốc chiếc Cano lao về phía trước, những vệt nước bắn tung toé lên bầu trời cao. Chúng cất tiếng cười khanh khách tỏ vẻ vô cùng thích thú.


 



 

Tôi tự mỉm cười một mình nhớ lại tuổi ấu thơ. Ngày ấy, những 3 tháng hè là thời gian tôi cũng được nô đùa nghịch nước ở dòng sông gần nhà. Cũng hụp lặn trong dòng nước cùng lũ trẻ trong làng, tiếng cười đùa cũng khuấy động cả một khúc sông quê... Chiếc Cano giảm tốc tấp vào bờ.
 

 

Chúng tôi bước lên tham quan đảo. Hòn đảo rộng khoảng chừng 20 km2 có nhiều cây xanh che phủ. Những cây đào, cây chery và mận tây mọc nhiều vô kể. Men theo đường mòn quanh co mọc đầy hoa cúc dại nở trắng cả một góc trời. Bên dưới chân chúng tôi có rất nhiều cây dâu đất (grass berry) mọc hoang, chúng đang vào mùa trái chín. Cúi xuống tôi hái một nắm trái dâu đất đỏ mọng. Vị ngọt nhưng hơi chua thanh thơm mùi dâu tan chảy trên môi. Hít hơi thở thật sâu tôi nghe tâm hồn thật khoan khoái. Lòng nhẹ nhàng nhìn những áng mây trôi. Hòn đảo nhỏ thanh bình và đáng yêu làm sao.
 



 

Trên hòn đảo, rãi rác có những cửa hầm khoét vào vách núi. Đó là những lô cốt chứa vũ khí, vết tích của thời chiến tranh lạnh. Hòn đảo từng là một căn cứ quân sự. Nhưng nay dùng làm nơi nghỉ dưỡng. Có những ngôi nhà nghỉ mát và các bãi tắm dành cho dân địa phương ra cắm trại.
 

 





NGỌN HẢI ĐĂNG VÀ NGÔI NHÀ MA

Đứng trên mõm đá cao của hòn đảo, tôi nhìn thấy có một ngôi nhà và một ngọn hải đăng trên một hòn đảo nhỏ cách đó không xa. Chỉ về phía ngôi nhà, anh bạn người Nauy bảo rằng đấy là nơi có thể ở lại nghỉ qua đêm. Nhiều người dân địa phương kể rằng ngôi nhà ấy có ma, một thành viên đi cùng lên tiếng. Khá tò mò, tôi đề nghị Onnoe, một người bạn Nauy sinh ra và lớn lên tại Kristiansand lái Cano đưa chúng tôi ra thăm hòn đảo có ngôi nhà đấy. Không đầy 10 phút, chiếc Cano đưa chúng tôi đến hòn đảo có ngôi nhà mái nhọn và tường sơn màu trắng.

 

 


 

Trên đảo có vài người phụ nữ đang nằm phơi nắng, trên tay các nàng cầm những quyển sách to có vẻ như là tiểu thuyết. Buông quyển sách xuống ghế, cô gái có mái tóc vàng tiến về phía Cano, chị nở nụ cười thật tươi chào đón. Biết ý định chúng tôi muốn tham quan và tìm hiểu ngôi nhà. Christina - tên cô gái, cất tiếng gọi. Một người thanh niên dong dỏng cao trông khá rắn rỏi xuất hiện. Anh có khuôn mặt góc cạnh đầy râu quai nón, mái tóc màu nâu ánh bạch kim đặc trưng vùng Bắc Âu trông khá lạnh lùng. Chàng trai có tên Gronningen Oystein Sabo. Hiện là giảng viên khoa công nghệ Thông tin của một trường đại học tại Kristiansand, anh đang nghỉ mát ở đây cùng 3 người bạn. Sabo đưa chúng tôi tham quan một vòng.
 

Ngôi nhà có 3 tầng, được xây dựng từ năm 1878. Mục đích của ngôi nhà này là nơi ở cho nhân viên canh gác ngọn hải đăng. Ngày ấy, điều kiện sống ở Nauy cũng khá khó khăn và chưa hiện đại. Nguyên liệu để duy trì ánh sáng cho ngọn hải đăng là dầu hoả. Vì vậy cần phải có người sống túc trực ở đây để đêm đêm duy trì ngọn lửa. Có một người phụ nữ độc thân tình nguyện làm công việc này. Cho đến khi tuổi tác đã cao, bà vẫn cần mẫn sống lặng thầm nơi đây để hàng đêm duy trì ngọn lửa. Ngọn hải đăng này đã giúp nhiều tàu bè khi ra vào cảng Kristiansand tránh được đá ngầm. Vào một ngày mùa đông, những cơn bão làm tuyết rơi thật nhiều. Người phụ nữ ấy vẫn một mình đơn côi giữa hòn đảo băng giá đầy tuyết lạnh với ngọn hải đăng. Chẳng may, người tiếp tế nhiên liệu cho ngọn hải đăng đã quên làm công việc mang lương thực và dầu hoả ra đảo cho bà. Khi cơn bão qua đi, người ta phát hiện ngọn đèn hải đăng đã tắt, bà đã chết cóng tự bao giờ....
 

Ngày nay, đêm đêm ngọn hải đăng được thắp sáng bằng đèn điện. Mọi thứ đều vận hành tự động. Không cần người túc trực trông coi ngọn lửa như xưa nữa. Ngôi nhà giờ đây được biến thành nơi nghỉ dưỡng do nhà nước quản lý. Giá thuê khoảng 200 Krone/ người/ đêm. Khi ở, khách phải tự mang theo chăn mền, lương thực và các vật dụng cần thiết. Ở đây hoàn toàn không có ai để phục vụ.
 

Leo lên chiếc cầu thang gỗ, tôi đi lên lầu 3, tầng áp mái của ngôi nhà. Có 3 phòng ngủ ở tầng này. Sabo chỉ cho tôi xem căn phòng anh ngủ. Bên cạnh là một căn phòng nhỏ nhưng có giường nệm khá tinh tươm. Đó là phòng ngủ của người phụ nữ canh ngọn hải đăng của ngày xưa. 
 



Anh kể tiếp, có rất nhiều người Nauy khi ra nghỉ mát ngủ ở gian phòng này nói lại: Ban đêm, giấc ngủ của họ thường bị đánh thức vào lúc giữa khuya bởi tiếng chân người bước đi kêu kẻo kẹt. Thậm chí có người còn cảm thấy chiếc giường ngủ bị nhấc bổng lên khỏi mặt sàn....
Mọi người tin rằng đó là hồn ma của người đàn bà giữ ngọn hải đăng hiện về đòi lại chỗ ngủ. Cả cuộc đời bà đã gắn bó với ngọn hải đăng, khi chết đi linh hồn bà vẫn trụ lại ở đây! Nhìn khuôn mặt thản nhiên, nghe lời giới thiệu thiết tha trầm ấm. Tôi cảm thấy có một sự đồng cảm nào đó của chàng trai đứng trước mặt tôi dành cho người đàn bà đã khuất. Tôi cất tiếng hỏi: thế anh có cảm thấy sợ hãi khi ngủ ở gian phòng bên cạnh và đã có bao giờ anh gặp phải cảnh tượng ấy chưa?

 

 
Từ 10 năm nay, hàng năm Sabo đều ra đây nghỉ ngơi ít nhất là một tuần hay hơn. Nhưng anh chưa bao giờ cảm thấy sợ. Anh xem đây như một ngôi nhà thứ hai của mình. Ngoài những lúc thư giản, anh đi vòng quanh ngôi nhà kiểm tra quan sát. Nếu có chổ nào hư hỏng cần gia cố. Anh sẳn sàng bỏ thời gian ra tu sửa. Tôi yêu nó như ngôi nhà của chính mình - Sabo đáp.

Nghe anh nói, tôi cảm thấy vô cùng ngạc nhiên và thú vị. Một khái niệm, một suy nghĩ khá mới mẻ đối với tôi. Xưa nay, trong kinh doanh, tôi được dạy rằng: để lấy được tiền của khách hàng, ta phải nhớ nằm lòng câu ngạn ngữ " khách hàng là thượng đế". Khi thượng đế đã móc tiền ra trả, mọi thứ phải được phục vụ tận răng. Sẽ không thể có chuyện thượng đế bỏ công bỏ sức ra tu sửa cho căn nhà mình đang thuê nghỉ mát trong dăm ba ngày....Lời Sabo nói, tựa như một luồng gió lạnh của vùng Bắc Âu thổi qua làn da khô đậm màu Á Châu làm tôi thoáng giật mình. Suy nghĩ và hành động của anh đơn giản nhưng thanh tao quá. Tuy mới gặp anh lần đầu mà tôi cảm thấy thân thiện xiết bao. Là người trần mắt thịt mà tôi còn dễ dàng cảm nhận ở anh một tâm hồn cao quý. Tôi đã tìm thấy câu trả lời cho điều mình vừa hỏi Sabo.

 

Vì không ngủ lại đêm ở đây cho nên tôi cũng không biết mức độ thực hư của những câu chuyện kia như thế nào. Tôi chợt nghĩ thế giới ấy có thể cũng mang những sắc màu hỉ, nộ, ái, ố. Nhưng ở đó chắc không tồn tại những dối lừa và thủ đoạn mà loài người vẫn còn hay sử dụng, và cũng chẳng có hồn ma nào muốn làm thương tổn đến những con người có tâm hồn cao đẹp. Thế giới của những hồn ma có lẽ cũng rất rất nhân văn!

TRẦN VĂN TRƯỜNG - VYC TRAVEL
Bài viết này có hữu ích với bạn hay không?
Rất hữu ích Rất hữu íchRất hữu ích
Hữu ích Hữu íchHữu ích
Không hữu ích Không hữu íchKhông hữu ích

Xem thêm

Ý kiến khách hàng

Thông tin du Lịch

Visa du Lịch

Banner VYC
Facebook messenger